Nếu CĐV là phụ huynh của những CLB bongdaso mà mình yêu thích, thì Barcelona lúc này đích thị là…con nhà người ta.
Vào lúc này, những người am tường về bóng đá sẽ không nói về MSN nữa, bởi nó đã quá nhàm tai. Họ sẽ nói về Busquets, về Rakitic và đặc biệt là HLV Luis Enrique, những nhân tố xuất sắc khác của Barcelona. Đó mới chính là điểm khiến Barca trở nên hoàn hảo, và trở thành… con nhà người ta.
Một ngày sau khi Barcelona chật vật vượt qua Las Palmas, báo Sports của Tây Ban Nha cho chạy một dòng tít lớn, với nghĩa châm chọc: “Đừng vội mừng Wenger, chúng tôi (Barca) đã giữ được sức mạnh.” Đó là trận đấu mà đội bóng xứ Catalan đã cất Pique, Busquets và cũng chỉ tung Rakitic vào sân sau đó. Cái đáng sợ của Barcelona không phải là ở MSN (như những gì Las Palmas – CLB đang vật lộn ở đáy BXH vừa chứng minh cuối tuần qua), mà là ở việc họ giờ đây thực dụng hơn rất nhiều.
Hai bộ mặt. Có cảm giác, Barcelona mùa này chỉ bung hết sức trong những trận đấu thật sự. 6-0 trước Roma hay màn hạ nhục Real trên Bernabeu. Người ta từng nói nhiều về một Luis Enrique cực giỏi trong những giai đoạn ngắn hạn, một bậc thầy chiến thuật. Và những gì ông làm mùa này đã tô đậm thêm điều đó.
Nhưng tờ du doan bong da Sports – ấn bản vẫn được nhiều người coi là có mối quan hệ thân thiết với Barcelona chỉ là thiểu số. Trên khắp các tạp chí và báo của Tây Ban Nha số ra hôm qua, để chuẩn bị cho Champions League, hầu hết đều ca ngợi Wenger. Với họ, Wenger mới là con nhà người ta.
Một tâm lý chung rất phổ biến của con người. Báo chí xứ Bò Tót ngưỡng mộ Wenger, không bởi vì ông đã vô địch Champions League hay gặt danh hiệu như gặt lúa. Đó là những thứ người Tây Ban Nha thừa mứa trong nhiều năm qua. Họ ca ngợi Wenger vì tầm nhìn, nhân cách và quan điểm của ông về bóng đá. Tất nhiên nó còn là di sản mà HLV này đã và đang làm cho Arsenal. Florentino Perez từng rất khao khát có Wenger, nhưng không thành.
Và hãy nhớ, chỉ có Arsenal của Wenger mới từng hạ một Barcelona mạnh-nhất-thế-giới. Tất nhiên là chỉ trong một trận đấu cụ thể. Các CĐV Arsenal nên nghĩ về bàn thắng của Arshavin năm 2011. Con nhà người ta thì tất nhiên là hay rồi. Nhưng chỉ có con nhà mình mới đem lại những cảm xúc đặc biệt.