Tôi quen anh khi học năm cuối đại học trên 1 diễn đàn online. Thời gian đầu mới chat với nhau, anh có yêu cầu gặp mặt ngoài ngoài đời thật, và hơn 1 lần tôi đã từ chối. Bản tính anh vốn rất cao ngạo, gia trưởng (anh là người miền Trung) nên những lần như thế là 2 đứa giận nhau không thèm nói chuyện nhưng chỉ vài hôm rồi lại chat chit, gọi điện với nhau.

Sau 2 tháng làm quen trên mạng, tôi chấp nhận gặp anh. Tôi cảm thấy mình thật may mắn, trên thế giới mạng vô cùng phức tạp đó đã cho tôi quen được một người như anh, với tôi anh như 1 ân nhân. Lý giải vì sao tôi nói vậy: thực ra tôi cũng là 1 thằng con trai. Từ lúc dậy thì tôi đã biết mình không giống với những thằng con trai khác – tôi là gay. Sự thật đó tôi luôn dấu kín trong lòng. Tôi biết, thế giới thứ 3 này vô cùng phức tạp và đầy cám dỗ, vì vậy quen được anh – 01 người trí thức, có ngoại hình lại luôn quan tâm, yêu thương tôi, tôi cảm thấy số phận thật tốt với mình.

Thời gian đầu yêu nhau, tôi hay bị 01 số “bạn bè” cũ (những người chat chit trên mạng) gọi điện hỏi thăm, thậm chí có 01 số người còn gạ tình. Thú thật trước khi quen anh tôi có gặp 01 vài người thậm chí đã có làm “chuyện đó” với 01 người, nhưng hoàn toàn là do dục vọng chứ tôi không thể nào yêu nổi mấy người đó.

Những lúc như thế anh đùng đùng nổi cơn ghen, nói tôi quen anh mà còn liên lạc với mấy người đó, tôi phải giải thích muốn gãy lưỡi, gọi điện lại nói dứt khoát với mấy người đó (có 01 số người gạ tình thiệt, còn 01 số khác là bạn bè của tôi tôi cũng phải bỏ luôn) như thế anh mới vừa lòng. Nhưng không sao, để bảo vệ tình yêu của mình tôi chấp nhận từ bỏ hết.

Cứ như thế, thứ 7 chủ nhật là tôi chạy ra nhà anh (tôi ở trọ trong Bình Tân, còn nhà anh ở Hóc Môn). Ban ngày 02 đứa đi chợ mua đồ về nấu ăn, ăn uống xong 02 đứa nằm ôm nhau cùng xem tivi, trò chuyện. Buổi tối thì chở nhau đi dạo mát, khi thì xuống Bình Dương, khi thì vào nội ô Sài Gòn. Tôi cảm thấy cuộc sống tràn ngập màu hồng. Rồi tôi học xong đại học, ba mẹ nhờ 01 người anh đưa tôi vào làm trong 01 cơ quan nhà nước ở Mỹ Tho.

Mặc dù phải về quê làm nhưng cuối tuần là tôi lại lên với anh, thậm chí thời gian đầu mới chiều thứ Sáu là tôi đã chạy lên rồi. Có những lần trời mưa, lên tới nơi người tôi ướt sũng, anh lại âu yếm ôm tôi nói thương tôi lắm. Những lúc đó tôi cảm thấy mình tranh thủ chạy lên với anh thật xứng đáng. Tuy nhiên, từ ngày về Mỹ Tho làm giữa tôi và anh lại phát sinh một vấn đề mới.

Từ trước đến nay tôi hầu như không biết nhậu. Nhưng khi về làm trong một cơ quan nhà nước thì việc nhậu nhẹt là điều không thể tránh khỏi, nhất là mình là lính mới, cứ chiều chiều là anh em trong cơ quan cứ rủ nhậu, mình không đi không được. Rồi mỗi khi nhậu vô thì tôi lại quên gọi điện cho anh, hay anh gọi điện nhưng tôi không biết, vậy là anh đùng đùng nổi giận. Thậm chí có 01 lần anh đòi chia tay, tôi năn nỉ hết lời hứa sẽ hạn chế nhậu nhẹt lại anh mới thôi.

Từ đó rút kinh nghiệm, trước khi đi nhậu tôi gọi cho anh trước nói là chỉ đi ăn uống (hic tôi rất ghét nói dối nhưng vì muốn êm ấm tôi đã nói dối như thế nhiều lần), nhưng nhiều lúc “tổ trác” lúc đầu nói thế nhưng nhậu về gọi cho anh lại bị anh phát hiện và thế là gây nhau.

Vòng lẫn quẫn đó lặp lại không biết bao nhiêu. Vì vậy trong tình yêu, tôi luôn là người phải chủ động giữ lửa, nhiều lúc tôi cảm thấy không biết có phải vì tôi quá yêu anh nên anh không xem trọng tình yêu của tôi. Với anh, tình yêu của tôi có cũng được, không có cũng được – tôi hoài nghi! Cuộc tình cứ thế được 3 năm, đến thời gian gần đây có một chuyện khiến tôi day dứt, hỏi anh cũng không tiện, mà cũng chẳng biết tâm sự với ai đó là chuyện “quan hệ” của chúng tôi không còn mặn nồng như trước.

Lúc trước mỗi lần gặp nhau anh chủ động “xử” tôi 03 – 04 lần, nhưng bây giờ nếu tôi không gợi ý thì anh cũng không muốn làm. Anh nói dạo này đi công tác nhiều nên mệt, tôi tuyệt đối tin tưởng anh nên thôi. Trong một lần, không biết xui khiến sao tôi lại đăng nhập vào nick yahoo của anh và thật bất ngờ tôi đăng nhập thành công. Và tại đây sự thật như gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi, danh sách bạn chat của anh lên đến mấy trăm nick chia thành nhiều nhóm: Bình Phước, Xuân Lộc, BF (boyfriend – tôi đoán thế) – không có nick tôi trong nhóm này…tôi bắt đầu choáng váng.

Tôi tiếp tục mở nhật ký trò chuyện của anh lên thì mọi chuyện quá sức tưởng tượng của tôi. Ngày trước anh hay tâm sự với với tôi, thời trẻ anh cũng chơi bời lắm (anh 39 tuổi còn tôi 26) nhưng bây giờ chỉ yêu một mình tôi thôi, thời trẻ ai không chơi bời nhưng khi tìm được người yêu của đời mình rồi thì cũng phải dừng lại chứ – tôi tuyệt đối tin tưởng anh.

Thế nhưng thật ra ngay từ ngày đầu đến với tôi, anh vẫn duy trì lối sống cũ, anh quen tôi song song với vô số tình một đêm khác. Anh lừa dối tôi suốt hơn ba năm mà tôi không hề hay biết. Anh hay nói với tôi anh rất ghê sợ mấy nơi vắng vẻ, cây cối um tùm nhưng sự thật anh đã làm tình với không biết bao nhiều người ở những chỗ đó.

Anh nói rất ghê tởm những người làm callboy nhưng sự thật anh đã gọi không biết bao nhiều người để thỏa mãn dục vọng. Thậm chí anh còn rủ rê bạn chat của mình làm tình kiểu bầy đàn. Anh làm tất cả những chuyện đó như chưa hề có sự tồn tại của tôi trong cuộc đời anh. Lúc trước tôi hay nói đùa, anh hay đi công tác Bình Phước, Tây Ninh, Đồng Nai…chắc mỗi nơi đều có “chi nhánh” hết phải không? Anh mắng tôi, nhưng thì ra đó lại là sự thật. Tại mỗi nơi anh đều có bạn tình.

Tôi gọi điện cho anh, giọng anh vẫn cao ngạo hỏi có chuyện gì nhưng tôi không nói nên lời, tôi tắt máy nhắn tin cho anh nhưng tay cầm điện thoại cũng không nổi. Anh gọi lại, tôi cố gắng bình tĩnh hỏi anh: Thứ bảy chủ nhật anh không rãnh, còn những ngày khác anh rãnh anh làm gì? (Tôi hỏi vậy là vì có một đoạn chat anh đang hẹn hò với bạn tình của mình thế này: “Thứ bảy chủ nhật anh không rãnh, còn lại ngày nào anh cũng rãnh”) Tôi vô cùng “ấn tượng” với câu nói này, thì ra thứ 7 chủ nhật anh sắp xếp cho tôi, còn lại những ngày khác tìm người khác.

Lướt qua hàng trăm dòng chat của anh mà người tôi rụng rời, không thể tượng tượng được ngay sau khi tôi rời khỏi nhà anh là anh có thể hẹn hò với những người khác để làm tình! Ngoài những sự thật trên, tôi còn biết anh quan hệ với cả nữ giới. Anh nhờ bạn bè tìm kiếm trinh nữ để “chơi không bao mới sướng” – 01 đoạn chat của anh. Tôi bàng hoàng trước con người thật của anh.

Anh quả thật quá siêu đẳng luôn, trước mặt tôi anh luôn tỏ ra cao ngạo, thanh tao trong khi con người thật lại như thế này. Ngay trong chiều hôm đó anh chạy từ Sài Gòn xuống Mỹ Tho gặp tôi, anh xin lỗi tôi, anh cầu xin tha thứ. Nhưng kỳ thật, ngồi đối diện với anh nhưng tôi không thể nào nhìn trực tiếp vào mặt anh được nữa. Tôi kêu anh về đi! Anh gọi điện, nhắn tin xin tôi tha thứ, anh thề thốt đủ điều. Anh khóc lóc van xin.

Tim tôi đau như cắt, nước mắt cứ chảy hoài . Trời đổ mưa to, nhân cơ hội đó tôi khóc thật to. Tôi hỏi tại sao vậy hả Béo – tên thân mật tôi gọi anh. Tôi cảm thấy anh bây giờ không phải là Béo của tôi. Béo của tôi thanh cao vô cùng, còn anh thì sa đọa quá sức tưởng tượng. Tôi yêu Béo vô cùng. Những lúc nghỉ không có anh tôi không biết phải sống làm sao?

Nhưng làm sao tôi quên những chuyện anh đã làm, làm sao tôi có thể đối diện với anh được nữa, làm sao tôi có thể cùng anh nấu những món ăn, làm sao tôi có thể ngồi sau xe anh mà không nghỉ đến chuyện khi tôi về anh lại chở một người khác vào khách sạn, làm sao tôi có thể chung chăn gối với anh mà không nghỉ đến chuyện anh ăn nằm với vô số người khác.

Bây giờ tôi cảm thấy hụt hẫng, chán chường quá! Chuyện tiếp tục với anh là không thể, nhưng tôi còn yêu anh vô cùng! Tôi phải làm sao đây?

Chị chào em !

Cảm ơn em đã gửi thư cho chúng tôi dù những tâm sự đó thật khó nói!

Em là người cộng đồng  LBGT(là viết tắt tiếng Anh của người đồng tính nữ, đồng tính nam, song tính và chuyển giới), em không phải suy nghĩ về điều đó. Cộng đồng LBGT vẫn đang ngày ngày đóng góp cho xã hội và em cũng luôn có quyền hưởng hạnh phúc như bao người. Vẫn biết rằng các bạn thuộc cộng đồng LBGT rất trân trọng những người yêu của mình vì trong trong xã hội để tìm một người có cùng giới tính, hợp với mình thật khó khăn phải không em, đó có thể là lí do em lại yêu anh ta nhiều và đau khổ nhiều như vậy.

Về bạn em, anh ta có thể quan hệ với rất nhiều người, mọi hoàn cảnh, cả nam lẫn nữ và  thậm chí cả tình dục theo kiểu bầy đàn. Khi anh ta quan hệ một cách rộng rãi như vậy chứng tỏ anh ta có xu hứng tình dục rất cao và lừa dối em trong suốt một thời gain khá dài. Thế nhưng bản thân anh ta lại có phần khắt khe với em những mối quan hệ, với những hoạt động sinh hoạt hằng ngày của em và muốn có được sự chung thủy từ em.

Về em, em cảm thấy hẫng hụt trầm trọng khi anh ta không như những gì mà em đã từng nghĩ, yêu thương, quan tâm em tha thiết, không cao ngạo, lạnh lùng, luôn thanh cao và đặc biệt là chung thủy…. Thực tế thì anh ta làm ngược lại với những gì mà anh ta đang nói. Nhưng sự thật vẫn là sự thật em ạ. Anh ta đã sống như vậy và anh ta sẽ sống như thế. Nó đã đi vào tính cách và như cầu của anh ta, thật khó có thể thay đổi được điều đó dù anh ta có hứa hẹn nhiều ra sao.

Và quyết định bây giờ nằm trong  tay em. Em có muốn tiếp tục chuyện tình yêu với một người như vậy không ? Nếu tiếp tục em cần biết mình phải đối mặt với cái gì ( lừa dối, phản bội, nguy cơ lây bệnh từ những mối quan hệ phóng túng của bạn trai…). Điều kiện về khoảng cách, quan điểm sống cũng như quan điểm tình yêu khác nhau sẽ khó lòng để có được mối quan hệ bền vững. Nếu cảm thấy không thể làm được thì có lẽ em cũng đã bình biết mình nên làm gì để tốt hơn cho cả hai!

Mong em sẽ có được hướng đi đúng đắn cho tình cảm của mình!