Một câu nói vào đêm tân hôn “tại sao em vẫn còn trinh?” là điều khiến tôi đau đớn nhất, đau cả về thể xác lẫn tinh thần. Yêu nhau hơn 1 năm trời mới cưới vậy mà đúng vào ngày chính thức là của nhau thì anh lại có thể thốt ra câu nói “tại sao em vẫn còn trinh? ” Chẳng lẽ anh đã chưa bao giờ tin tưởng tôi?
Tại sao em vẫn còn trinh ư? tại sao em lại không còn trinh chứ? tại sao anh lại hỏi vậy? phải chăng anh luôn nghĩ em là một cô gái hư hỏng, dễ dãi với tất cả người đàn ông khác hay sao? Anh cũng giống như những người đàn ông tầm thường khác, tất cả những người con gái như tôi không ít, mỗi người một suy nghĩ cách sống khác nhau, nhưng tất cả sẽ giống nhau ở chỗ chúng tôi đều hết lòng vì người mà mình yêu thương và sẽ dành cái thứ quý giá nhất trao cho người sẽ là chồng của chúng tôi. Có thể tôi có chơi với nhiều người, giao tiếp rộng rãi, có thể tôi đã từng thích một ai đó, nhưng họ không phải là người mà tôi hết lòng yêu thương như anh. Với bản thân tôi mà nói anh là người đầu tiên, là tình yêu đầu mà tôi yêu thương nhất, tôi luôn giữ gìn để đợi tới ngày hôm nay và trao cho anh cái thứ quý giá nhất đó. Tôi đã nghĩ anh sẽ phải rất vui và hạnh phúc. Nhưng không, đáp lại tình cảm của tôi anh lại thốt ra một câu như chiếc dao đâm vào tim tôi “tại sao em vẫn còn trinh?“. Thật nực cười hết mức, đàn ông có muôn vàn lí do để thắc mắc về trinh tiết con gái. Nếu lấy phải một người vợ mà không có trinh tiết, chắc chắn sẽ lại gào lên tôi không phải người đàn ông đầu tiên của cô, rồi mỗi khi cãi nhau lại nói cô đã nằm ngủ với thằng nào trước tôi, rồi nhiều người lại lăng mạ chính người vợ mà họ đã thề thốt yêu thương trọn đời dù có chuyện gì xảy ra đi nữa. Và ngay cả anh, anh cũng đã thề thốt những lời đó với tôi, phải chăng nó đã bay mất rồi, người ta thắc mắc vì không còn trinh, còn chồng tôi lại thắc mắc vì tôi vẫn còn trinh. Điều này chỉ nói lên một điều rằng anh chưa từng tin tưởng tôi một giây một phút nào hay sao? chẳng lẽ khi anh hỏi tôi còn trinh tiết hay không? tôi đã nói là em vẫn còn, em luôn giữ gìn để dành cho người chồng mà em yêu và sống bên em trọn đời, chắc lúc đấy anh đang mỉa mai và cười to trong bụng, nghĩ rằng em là kẻ nói dối trắng trợn. Không những thế ngay cả khi chính bản thân anh, tự anh lấy đi cái màng trinh đó thì anh cũng nghĩ rằng nó là đồ giả.
Chồng ơi, em yêu anh rất nhiều và luôn tin tưởng anh rất nhiều, nhưng anh đã khiến em thất vọng vô cùng, anh có biết rằng trong tình yêu thì sự tin tưởng nhau là điều quan trọng nhất, nếu đã không tin nhau thì sao có thể sống bên nhau suốt đời được? Anh đã nói anh yêu em, anh tin em, nhưng sao giờ anh có thể thốt ra lời nói đó? Tình yêu mà không có sự tin tưởng thì suốt ngày là sự giận dỗi, cãi nhau mà thôi, vì đơn giản anh không tin tưởng vào em, nếu một ngày có người xấu muốn chia cắt chúng ta, họ sẽ nói em như thế này như thế kia là người không tốt, anh có dám nói rằng “dù có như thế nào nhưng tôi vẫn luôn tin và yêu thương cô ấy, vì tôi tin cô ấy sẽ không bao giờ làm gì có lỗi với tôi và vì cô ấy là người vợ mà tôi đã chọn”, anh có nói vậy không? hay sẽ lại nghi ngờ rằng người ta nói đúng? Nếu anh đọc được bài viết này, xin anh hãy suy nghĩ lại những gì đã xảy ra giữa hai chúng ta, những kỉ niệm những vui buồn, tình yêu mà cả hai đã dành cho nhau suốt hơn 1 năm qua, anh đã đủ tin tưởng cho em hay chưa? hãy học cách tin tưởng trong tình yêu thì tình yêu mới bền vững được chồng ơi, mình không phải chỉ sống với nhau ngày một ngày hai mà là cả đời, đừng sống với nhau trong sự nghi ngờ để làm cả hai phải khổ. Dù anh đã làm tổn thương em rất nhiều, nhưng sau khi trút nỗi lòng em đã cảm thấy đỡ hơn, và em vẫn còn yêu anh rất nhiều, nhiều nhiều lắm chồng ạ. Đừng khiến em phải thất vọng thêm được không chồng? Em yêu chồng rất nhiều.